Tặng Phạm văn Nhàn để nhớ lại một thời
Hình chụp thời trẻ(trái sang phải): Phạm Ngọc Lư, Trần hoài Thư, Nguyễn Lệ Uyên, Phạm Văn Nhàn (mang lon Trung úy) (chụp tại Tuy Hòa 1969)
Lâu lắm không về thăm phố cũ
Hai thằng tự ký phép đi hoang
Lính trận quen rồi ngày trọng cấm
bạn bè vui, 10 củ (1) không sao
Thành phố có bạn bè đói rách
Có thằng trốn lính thằng đào binh
Có thằng râu tóc buồn không hớt
Tuổi trẻ già theo ngày chiến tranh
Những thằng đói rách dư tình nghĩa
Nhưng thiếu mái nhà bạn trú chân
May mắn Pasteur còn chuồng ngựa
Giúp cho người homeless qua đêm
Cứ xem chuồng ngựa là khách sạn
chỗ nằm mấy sạp ván đỡ lưng
Tuyệt lắm lại thêm vòi tắm ngựa
Xối trên người rửa bụi hành quân
Lính ở rừng quen rồi ở bẫn
Lối xuống đồi lấy nước khó khăn
Đich tinh quái biết người cần nước
Nên chỉ cần môt chốt là xong
Cả tháng trời nhiều khi không tắm
Một cơn mưa là ân sủng trời cho
Quần áo bốc mùi, người đầy chí rận
Lính bắt dùm nhau khi chờ trực thăng
Vậy mà đêm nay đươc tắm khỏa thân
Được hả hê nhìn thân mình vui vầy với nước
Nước xối hả hê trên đầu trên tóc
giòng nước cam lồ trên cốt xương khô
Hỡi chú ngựa đã để lại chuồng không
Sau khi được xối lên mình những vòi nước mát
Chắc chú cố gồng cổ xe đầy người lên dốc
Hay đang rủ bờm tươm máu dưới những lằn roi
Ta cũng nay mai lê nặng đôi giày saut
vẫn tiếp tục leo đồi leo dốc
vẫn can trường làm con ngựa núi
Thèm khát vô cùng bể nước vòi sen
Mà ta tìm ra trong chuồng ngựa viện Pasteur
Trong một ngày trở về thành phố…
___
(1) Củ:Tiếng lóng chỉ ngày phạt