Một buổi trưa mùa hạ
Có một cuộc chạy đua
Một Mỹ một Việt Nam
Khởi hành từ đỉnh núi
Cuộc đua thật hào hứng
Đạn đuổi ở đàng sau
Trước mặt là hố sâu
Xung quanh là chó dữ
Thắng là ra cỏi tử
Thua là nằm phơi thây
Cuộc đua vào giờ trưa
Giờ bắt đầu lọt ổ
Chàng Mỹ là hạ sĩ
Thầy hắn đã tử thương
Nằm sóng soài trên sườn
Bên những Nùng Kinh Thượng
Chàng Việt trung đội trưởng
Kiêm thêm là nhà thơ
Bút hiệu Trần Hoài Thư
Chị em ta đều biết !
Hai kẻ cùng chạy riết
Từ đỉnh xuống dưới chân
Đồi Bình Định trọc lông
Đá hang hầm tràn ngập
Xuống đồi, bạn không gặp
Chỉ gặp mấy chòi không
Nhưng không dám ngừng chân
Sợ vùng này Việt Cộng
Thế là ta cứ chạy
Dù muốn rả hai chân
Chạy hơn cả marathon
Mặc đầm lầy mương rạch
Mặc đồng sâu đồng cạn
Mặc ngực đập thùng thùng
Còn chân ta còn chạy !
Tội cho chàng lính Mỹ
Nhìn quanh toàn: Vi Xi !
Thấy mặc bà ba đen
Tưởng Vi Xi, chạy tiếp!
Để cuối cùng hắn khóc
Ôm lấy ta cám ơn
Đề nghị tặng huy chương
Cứu một người lính Mỹ
Tẩu vị là thượng sách
Ông bà dạy mà hay
Chạy để mà thoát thân
Còn Vi Xi còn chạy !
!