Đêm nay đêm Giao Thừa
Một mình ta một bóng
Con thì ở phương xa
Vợ thì nằm Dưỡng Lão
Trong này là bóng tối
Ngoài kia là bóng đêm
Nhưng trong ta thắp lên
Những ngọn đèn kỳ diệu
NGọn đèn không cần điện…
Mà Sáng mãi không thôi…
Ngọn đèn tình văn chương
ngọn đèn tình bằng hữu,,,
Ngọn đèn tình văn, tình bạn. Đọc lại thấy như mới hôm qua. Những người trong cuộc, có kẻ đã ra đi. Có kẻ thất tán. Có kẻ bệnh tật. Và có kẻ cô quạnh như ta. Nhưng thật may mắn, vì chúng tôi đã có những ngọn đèn. Soi sáng hôm qua. và bây giờ Như qua bản tin sau đây được tìm lại trên trên KHởi Hành số 63 ngày 26-7-1970, viết lại một đêm thơ nhạc do tạp chí Nhìn Mặt tổ chức vào tháng 6-1970 nhân dịp phát hành NM số 3 tại quán Tre Qui Nhơn.
Có thể nói đây là một cuộc sinh hoạt thơ nhạc hy hữu, để đời trong sinh hoạt văn học nghệ thuật miền Nam !
Lạ thứ nhất là chẳng có ca sĩ, hay chẳng có ai biết đệm đàn trống dù là một đêm thơ nhạc!.
lạ thứ hai là con số người đến với đêm thơ nhạc lên đến 500 người !
Lạ thứ ba là qui tụ một số đông những anh em đến từ các thành phố lân cận như từ Huế có Nguyễn Nguyên Phương, Đông Trình, Trần Dzạ Lữ,; Đà Nẵng có Luân Hoán, Hồ Đắc Ngọc, Phạm Thế Mỹ; Qui Nhơn có Đặng Hòa- Nguyễn thị Thùy Mỵ, Trần Hoài Thư, Phạm văn Nhàn, Vũ Bội Quang Khôi, Cao Xuân Liễn…
cuối cùng, lạ nhát là cành sát tràn vào giải tán !