Bởi vậy, em đừng ngạc nhiên khi những người già lão ngủ li bì
Không, họ gục đầu trên khay ăn. Họ tham thiền nhập định !..
Có ở một nơi với những người mất trí
Mới hiểu rằng đời phải cần hỉ nộ ái ố sân si
Họ, có người còn trai tráng, phương phi
Luôn luôn mang balô trên vai
đi vòng vòng gặp ai cũng hỏi câu: Đường nào đi về Frorida đễ tôi thăm bà mẹ?
Họ: ông già luôn luôn đổi mũ
Hết đi rão qua từng phòng, rồi dừng lại nhìn vô
Chắc tìm một cái gì rất đổi thân quen
Mà không hề thấy, để lắc đầu kiếm mãi
Em từng bảo tôi phải tập thiền, tập thở
Để quên đi những tham hận phiền lo
Để tâm hồn được thanh tịnh như tờ
Nếu em đã ở nơi này, em sẽ thấy có nhiều người đắc đạo
Họ, không còn gì để mà sân si hệ lụy
Bởi trí não mất rồi, còn gì nữa để hệ lụy sân si ?
Họ bây giờ như đứa bé mới tập bò
Không phảị tập ̣dần̉ để quen cuộc dời sẽ đến
Mà họ tập dần, tập dần để quen dần với cơn an giấc
Giấc ngủ cuối cùng, giấc ngủ ngàn thu
Bà xã ngủ sau khi ăn xong, Tay vẫn còn cầm Iphonr, nhưng mắt nhắm. An tịnh làm sao !
oOo
Bởi vậy, em đừng ngạc nhiên khi những người già lão ngủ li bìa
Không, họ gục đầu trên khay ăn tham thiền nhập định !…