Này ôi cha đau quá trời ơi
Ôi ôi đau, đau gì mà đau kỳ lạ
Tôi la làng, tôi kêu trời
Tôi kêu và chỉ tôi nghe tiếng kêu la của tôi
tiếng thảm thiết như bò rống bị tròng cổ của tôi
Tôi phải làm gì
Làm gì khi cái sợi dây gân trong bắp chân bị co rút
Nó đang thử tôi xem còn phách lối kiêu ngạo hay không
Nó đang vỗ tay vì nghe tiếng la của tôi
Trời ơi đau quá trời ơi…
Còn em thì khác
Em không la đau quá như tôi
Em chiỉ chửi rồi nghiến răng rồi gào thét
ném cả cốc nước vào người tôi
Không sao
Tôi sẽ nhặt lấy cái cốc
lau sạch nước nền nhà
Và hối hả mở youtube để em xem tiếp Hoa Mộc Lan
Cũng như tôi bây giờ
Lết đến trước máy computer
Và cuống cuồng gõ thơ gõ chữ gõ tiếng lòng gõ nỗi buồn nỗi đau
khi hai chân tôi cứ hành hạ bời những cơn đau khủng khiếp
Vậy mà cũng qua
Cho một ngày ân sửng mà Thượng Đế trao tặng.