Nhắc đến thơ tiền chiến, các nhà nhận dịnh hay những vị tự hào là nghiên cứu văn học vẫn thường lấy Hoài Thanh Hoài Chân ra mà dẫn chứng. Tuy nhiên đâu phải Hoài Thanh Hoài Chân có cặp mắt thần để nhìn thấu tất cả. Có những bài thơ mà bây giờ, tôi được đọc lần đầu phải lạnh mình, để chịu hết nổi, tức tốc đánh máy hầu chia sẻ cùng bạn hữu.
Ví dụ:
Đường nhẹ khép trong tay thiếu nữ tôi
Hay:
Đường lơi lơi, đường cứ chảy lơi lơi…
Quán trong chiều lần mở đấu nơi nơi,
hay:
Lòng lạnh dợn nghe lan tràn ý gió.
(Chiều trên đường)
Xin nhớ là bài thơ này làm cách đây 78 năm ! (1941)
CHIỀU TRÊN ĐƯỜNG
tác giả: Huy Vân
Đường nhẹ khép trong tay thiếu nữ tôi,
Sầu im trôi qua phím lá xôn xao.
Nhạc chiều nay tưởng rót tự chiều nào,
Đường trải mới, lòng còn vương cũ.
Người sắn bước lên hằng nghìn tinh-tú,
Đường lơi lơi, đường cứ chảy lơi lơi…
Quán trong chiều lần mở đấu (??) nơi nơi,
Như ngăn đón muôn hồn thu bước lại.
Nghe êm êm qua nội hồn trống trải,
Chuông theo chiều dần xuống… xuống run sương.
Lời mơ cao nhẹ giãi trên tay đường,
Lòng lạnh dợn nghe lan tràn ý gió.
Đây, đến lúc như thuyền không bến đổ,
Người luôn qua trên những dặm đường dài.
Chiều mang mang còn dấu một ban mai,
Chiều trái nhớ qua đường mơ ánh sáng.
Ôi! tất cả đưa hồn về chán nản.
HUY VAN
nguồn: tuần báo Đồng Thanh ngày 22-2-1941
Tòa soạn: saigon, chủ bút: Thiết Luận
MỜi EM XUỐNG THUYÊN
Tác giả Lương An
Mời em xuống thuyền,
Trăng vàng chưa ngã,
Bình – minh chưa lên
Ghé sang bờ lạ
Mái chèo song song
Sông dài dặm thẳm
Em có nghe không
Mùa hoa đương thắm.
Em ngồi bên tôi,
Nâng tay nhè nhẹ,
Nhìn lên đôi môi;
– Yêu cho nhiều nhé !
Sương còn giăng êm
Là ngày chưa đến
Tôi say tình em
Biết gì bờ bến .
Sóng vàng dâng cao
Em vịn vào mạn
Giòng nước thao thao;
Tình tôi vô hạn
Mời em xuống thuyền,
Trăng vàng chưa ngã.
Lương An
nguồn: báo Tràng An số 772 ngày 16-6-1941.
(Tràng An có tòa soạn ở Huế, chủ nhiệm : Bùi Huy Tín, chủ bút: Phan Khôi, tuần lễ ra 2 kỳ)