Mời đại bàng, một trăm phần trăm
Lâu lắm đàn em xin mời một cốc
Ở Mỹ lâu rồi miệng rêu lưỡi mốc
Hôm nay thả dàn cho chúng được tự do
Qua Mỹ này, tự nhiên ai cũng quan to
Ai cũng áo hoa dù, thiên thần trận mạc
Đàn em chỉ là tên nhà thơ đánh giặc
Áo lính đã vá chùm vá đụp tang thương
Nên khó lòng được vinh dự ngồi chung
Mừng đại bàng một cối xẻ hai
Uống để mừng hai ta sống sót
Có bạc triệu chưa chắc gì qua Mỹ quốc
Còn đàn em chỉ ở tù, lại được đi mây
Ôi đời vô thường, nhục đó vinh đây
Hôm qua công an gọi mày hôm nay bẩm ngài bẩm cụ
Hôm qua chỉ tay, hô tiền ủng hậu
Hôm nay phận bồi, yes yes sir sir
Ngẩm nghĩ cuối cùng, ai thắng ai thua
Bọn lính miền Nam chúng mình cũng hơn lính Mỹ
Thân thì nhỏ mà lưng mang hàng bao tời lịch sử
Lịch sử nào cũng nặng cả nghìn cân
Thế mà qua đây, đầu vẫn ngẩng lên
Vẫn tỉnh bơ,
rung đùi làm thơ tình tán cô hàng nước