Đọc văn bạn (tản mạn)

Một bút hiệu nhiều ý nghĩa…

“Phải chăng, bút hiệu đã khẳng định tính cách văn chương  và cuộc đời của người ấy. Như Từ Thế Mộng. Khởi đầu: Từ là đến. Đến từ thế giới mộng mơ, anh đem thế giới mộng mơ đó đến với cuộc đời văn chương. Kết thúc: Từ là từ biệt. Từ biệt thế giới mộng mơ đó để trở thành cát bụi.”

(Nguyên Minh: Mảnh đời – Màu tím hoa Mua, nhà xb Thanh Niên 2014)

Như vậy, khởi đầu cũng là Từ. Và kết thúc cũng là từ.
Một chữ mà hai nghĩa.

Ôi tiếng Việt !

Cám ơn Nguyên Minh về lời giải thich này.

Những lời cuối cùng…

thât khó tin nhưng có thật. Một tạp chí in ân bằng tay. không quảng cáo không bán, không máy in hiện đại. Vậy mà nó lại đến với độc giả bốn phương từ hải ngoại đến trong nước. được bạn đọc danh cho một sự thương mến đặc biệt. Như  trong Màu tím hoa mua”, Thanh Niên xuất bản 2014, nhà văn Nguyên Minh (chủ trương Quán Văn) kể lại hai lần đến thăm thân hữu của anh ấy trước khi họ qua đời. Và cả hai lần, cả hai người đều nhắc đến Thư Quán Bản Thảo.

Thăm nhà thơ Từ Thế Mộng tại bệnh viện trước khi nhà thơ mất:

Những ngày anh vào Sài Gòn chữa bệnh, Lê Ký Thương chở tôi đến thăm anh. Lúc đó anh ốm hẳn và nước da đã ngã vàng. Khác hẳn với lần gặp mặt đầu, cách đây hai năm trong quán cà phê Vô Thường với Lê Ký Thương, Lữ Kiều, anh có cái vẻ đẹp lão, hồng hào, và nhất là nụ cười rất tươi, yêu đời. Gặp tôi, anh quên mình là bệnh nhân, anh chỉ hỏi tôi có mang đến TQBT số mới nhất không. Khi tôi hỏi thăm, anh chỉ trả lời qua loa về căn bệnh của anh, xem như không đáng quan tâm. Anh và tôi lại nói chuyện về văn chương.
(Mảnh đời – Màu tím hoa Mua”

 

Thăm anh Trần Quang Hòe tại bệnh viện. Anh Trần Quang Hòe là một chuyên gia nổi tiếng về phát hành sách tại SG trước 1975.  Nguyên Minh thăm anh lúc anh khoảng 90 tuôi:

“Tôi đến thăm anh. Năm trên giường bệnh, mắt lờ đờ nhìn tôi, anh vẫn nhận ra người thân. Anh nắm chặt tay tôi, cất lên tiếng nói run run, từng tiếng một:” Anh đã đọc những truyện em viết trên Tạp chí Thư Quán Bản Thảo. Anh như thấy mình trẻ lại với bao nhiêu kỷ niệm thời thơ ấu cho đến tuổi thanh xuân“. Tôi ngạc nhiên hỏi: “làm sao anh có mà đọc ?” Anh cười: ” Một anh bạn trẻ, một nhà văn cũ ở Cali đã gửi tặng anh. Sao em không xuất bản riêng cho mình ?”

(trich từ Ông bạn già)

 

Discover more from BLOG THT & THƯ QUÁN BẢN THẢO

Subscribe now to keep reading and get access to the full archive.

Continue reading