Nếu có phép mầu gì anh ước được bay về
Lên lại ngọn đồi Kỳ Sơn tìm hòn đá tảng
Anh sẽ đứng thật nghiêm và chào tay kính cẩn
Cám ơn vô cùng một hòn đá ân nhân
Vâng, đá đâu phải là người sao lậi bảo ân nhân ?
Nhưng có người nào giúp anh được sống ?
Em tưởng tượng lính mình đều rã đám
Kẻ chết bị thương nằm chất đống trên đồi!
Anh thì máu trào từ mũi từ môi
Cả lỗ tai cũng lùng bùng buốt ngàn tiếng sấm
Xin đừng chê lính miền Nam yếu quá
Đù má hãy về đây đánh dùm bọn tao !
Đù má hãy về đây tiếp viện giải vây
Để ta cám ơn thay vì cám ơn một hòn đá tảng !
Cám ơn Đá, đã phơi thân hứng đạn
cứu dùm ta trong lúc tuyệt cùng !
Và bây giờ anh cũng là đá để mình nương
Khi mình không biết tìm ai để bám
Hòn đá anh lì chai mặc mưa mặc nắng
Thì sá gì những bọt sủi niềm đau !