Chờ chuông wireless

Bà ơi, sao bà lại bệnh lạ đời
Có chân mà đi không được
Có tay mà cầm không được
Tôi hỏi trăm ngàn lần, tại sao
Tôi muốn tra khảo hỏi cung  cái chân trái tay trái của bà
Để hỏi tại sao lại kỳ cục vậy

Bây giờ tôi không còn hy vọng được giữ gìn mãi bà trong vòng tay ôm
Bởi tôi biết rồi cũng có ngày

Bởi vì rồi ai cũng sẽ
không còn đi còn đứng, còn đủ sức mạnh

Tôii không bi quan đâu

Nhưng mà là sự thật

Như hôm qua cái xe mất dạy sắp tông vào xe tôi

Như tự nhiên cái hạch cục u tự nhiên nổi lên trên thân thể tôi

Như tự nhiên tôi cảm thấy choáng váng mặt mày

Như một ngày nghe một người bạn ra đi

lần lượt

Buồn quá đi

Mà sao không khóc

Bởi vì mình rồi cũng như họ mà thôi.

Sáng nay tôi dậy sơm lắm
Tôi chờ bà gọi tôi
Mà sao lại không nghe

Tôi muốn được chăm sóc bà
Lau mình mẩy thay áo quần, dẫn bà đi vệ sinh
Tôi muốn chọc bà cho bà vui
Vì đời thì buồn bả quá
Vậy mà bà không gọi

Chắc bà muốn tôi ngủ thêm một tiếng đồng hồ
Dù bà cả thân hình khó chịu
Dù đôi mắt bà mở thao láo trong đêm

 

Không sao đâu
Còn nước thì còn tát
Tôi sẽ làm
Tôi sẽ bám vào từng giây từng phút quí giá này

Tôi sẽ làm cho thiên hạ coi
Cho bạn bè coi
Tôi không cần ai thương hại hết
Tôi là dân thám kích mà
Dân chuyên cảm tử mà
Dân chuyên đi đầu mà
Tôi sẽ làm, sẽ làm

Đấy, cái máy giặt kêu rầm rầm
Cái tiếng gõ vào keyboard kêu êm ái
Thêm một trang nữa tôi đánh máy xong rồi
Lệ Hằng trả lời rất hay trên tờ Thời Tập
Một tài liệu quí giá vô cùng tôi vừa tìm ra

Sẽ đăng vào TQBT số tới

Tôi cũng tìm ra cách OCR conversion làm sao cho rõ hơn, ít lỗi chánh tả hơn…
Tôi cũng tìm ra cách dùng crop để diều chỉnh cách layout của mình khỏi cần photoshop

Dân IBM mà.

Ôi bao nhiêu là chuyện

Chuyện nào chuyện này cứ dồn dập

Bà ơi

Tôi đang chờ bà gọi.

Tôi đang muốn thay underpad
Thay bộ quần áo mới giặt cho bà

Cho một ngày mới
Cho một tình yêu mới

Cho một dự án mới của tôi

Sao bà lại không gọi

 

Discover more from BLOG THT & THƯ QUÁN BẢN THẢO

Subscribe now to keep reading and get access to the full archive.

Continue reading