vài bài thơ thư giản

 

Cổ thi
Khi đọc bài cổ thi
Mơ đôi giày rơm cỏ

Thì bây giờ có cỏ
Thì bây giờ có rơm
Để lót đời tối bưng
Để đỡ lưng đau nhức
Đừng chọc ta, con kiến
Đừng phá ta, con sâu
Cho ta xin chiêm bao
Để ngày mai trâu ngựa
Đêm xuống đồi

Sáng qua đèo An Khê
Chiều trở về Tháp Bạc
Đêm kẻng khua tập họp
Lại xuống đồi làm ăn

Đoàn xe đợi ngoài sân
Tháp in nền trăng sáng
Những bầy dơi đập cánh
Đưa tiễn buổi ra quân

Đội lại chiếc mũ rừng
Đeo vào dây ba chạc
Đây là trái lựu đạn
Đây là lưỡi dao găm
Đây là khẩu súng trường
Phần oan khiên tuổi trẻ

Xe lăn, đèn mờ tỏ
Những tượng người lặng im
Đêm rất nhẹ trên không
Sao trên vai nặng trĩu

Đêm trên đồi Bánh Ít

Sông chảy dưới chân đồi
Nhớ hoài đêm không ngủ
Ra bờ sông gọi mãi
Chỉ vầng trăng lắng nghe

Hỏi

Mới gặp nhau một lần
Mà trăm năm như thể
Thì ra, người cao thủ
Bùa mê nào người  trao ?

Tháng mười qua đèo Chu Pao

Tháng mười đang mùa mưa
Qua đèo di chuyển bộ
Chu Pao đèo Tử Thần
Mưa mù che hiểm lộ

Hai bên đèo vách dựng
Đá trọc nám bom xăng
Bìa rừng đã khai quang
Sao lạnh chân lạnh cẳng
Hỡi ông tiền sát Thượng
Ông quen núi quen rừng
Sao đôi mắt thất thần
Của loài nai mắc bẩy

Thương đứa con trận mạc
Không áo giáp che người
Súng nhẹ với mũ rừng
Làm sao mà đở đạn ?

%d bloggers like this: