Theo em (19)

1. Mới từ nhà dưỡng lão trở về. Sáng nay đến trễ vì cả đêm cứ chập chờn giấc ngủ. Đến gần sáng mới thiếp đi. Bật dậy, thì mang hai bộ quần áo bỏ vào máy giặc. Y. cần có quần áo để thay khi làm rehab.
Nhà dưỡng lão cách nhà 5 phút. Bây giờ nó chính là mái nhà thứ hai. Bà trực ở phòng khách đã quá quen nên khỏi cần nhắc bảo mình ký tên vào cuốn sổ khách viếng thăm. Quá quen với những căn phòng mở cửa, và những người có mặt. Mỗi phòng hai người già. Có phòng một người. Tự hỏi, họ sẽ kéo cuộc đời này đến bao lâu nữa. Chẳng lẽ sống để cứ nằm chờ đợi như thế này. Vẫn bà lão Mỹ đen, ngồi trên xe lăn, ở một góc phòng. Vẫn ông lão Mỹ trắng, mắt nhắm nghiền trên giường. Vẫn bà lão giữ  một căn phòng bề bộn sách báo. Họ có mặt để níu kéo cuộc đời, hay họ có mặt để chịu một hình phạt ?.

Vào phòng số 10, phòng của Y. Thêm một roommate bên cạnh. Một bà lão Mỹ trắng, trên 80 có lẽ. Y. kể cả đêm cả khu dưỡng lão bị đánh thức bởi bà thổi còi tu huýt inh ỏi. THọat đầu bà nhờ Y. giúp bà cái gì đó, nhưng Y. bảo tôi bị stroke làm sao ngồi dậy được, sau đó bà bấm cái nút điện dành để gọi người giúp. Chẳng ai đến. Cuối cùng bà lấy cái còi, và thổi.

Y. vừa kể vừa cười khúc khích. Xem Y. vui. Như hôm kia, Y. kể Y. đã dạy tiếng Việt cho đám phụ trách về tập luyện  therapy. Crazy là điên, thêm một nghĩa nữa là khùng. Đến nỗi, gặp ai, cậu thanh niên phụ trách cứ nói: you đien, you khung rồi cười hô hố.

Vâng, ít ra đó là một chút lạc quan để mà kéo dài những ngày tháng quá sức buồn thảm như thế này. Với tôi, chắc tôi chịu không nổi. Nhất là bên cạnh là bà lão tu húyt, tánh tình rất khó khăn. Tôi đã cự lại bà ta, khi bà bảo tôi quiet, dù tôi hết sức nói rất nhỏ, và là giờ thăm nuôi (8:30 AM). Ngay cả người phụ việc, mang khay đồ ăn sáng đến bà cũng la: Get out of here.

Viết ra những chi tiết như vậy, để hiểu về hoàn cảnh của người bị buộc vào nhà nursing home như Y. May mà Y. có tánh hay thích khôi hài. Dù là chuyện cười trong nước mắt.

*

Hôm qua, nhận thư của TH, người độc giả kỳ cựu của tạp chí TQBT. Kèm theo thư là bài viết. Không ngờ TH viết hay quá. Vậy mà cô lại dấu.

Một từ mà TH dùng rất hay, lại dí dỏm. Thay vì nói bán thân bất toại, nửa phần thên thể bị liệt, không thể chủ động được, cô lại dùng hai chữ đình công. Rõ ràng tiếng Việt quá chừng phong phú.

Hy vọng, khi TQBT ra lại, sẽ mời cô cộng tác. TH. Em không được quyền thoái thác nhé.

 

%d