Theo em (6)

Thức dậy lúc 2AM. Kiểm đường trong máu. Lần đầu tiên tôi mới lưu tâm tới sức khỏe của mình. Nửa tháng qua, hầu như mỗi ngày 3 lần có mặt trong bệnh viện, tôi mới nhận ra những cái mà tôi chẳng bao giờ quan tâm như độ áp huyết, hay  glucose trong máu là quan trọng dường nào. CHúng âm ỉ trong thân thể và một ngày nào đó, tạo nên những biến chứng, quật ngả con người xuống, khiến hắn khổ, chẳng những thế còn lôi  người thân của hắn phải khổ theo.

Đường  cao. Hơi lo. Không phải lo cho mình, mà lo cho Y. không có ai săn sóc trong những ngày sắp tới.  Tại sao là sắp tới. Bởi vì hiện tại, Y. cũng như mọi bệnh nhân khác  nằm trong bệnh viện, họ đều có một đội ngũ hùng hậu, nào bác sĩ, y tá, nurse aid, người giúp việc ăn uống, săn sóc giúp đở tận tình. Đó là job của họ. Cứ mỗi hai tiếng đồng hồ, y tá vào đo máu, đường… Giờ ăn, có người mang khay tới tận giường. Muốn đi vệ sinh cá nhân chỉ việc bấm chuông… Muốn món ăn gì trên thực đơn chỉ cần gọi điện thoại. Người giúp việc sẽ mang đến bên giường…

Để đổi lại là bệnh viện tận tình rút tiền từ chánh phủ hay từ những công ty bảo hiểm sức khỏe. Không ai có thể cho không thì giờ vàng ngọc của họ trên những con bệnh bị liệt như những bệnh nhân ở khu dành cho stroke này.

NHưng có chuyện khác cần phải lo hơn. Phải chuẩn bị một ngày Y. xuất viện có một nơi rộng rãi cho việc tập tành, hay cho việc di chuyển chiếc xe lăn. Cửa vào phòng vệ sinh phải rộng cho kích thước của chiếc xe. Phải chừa lối đi rộng hơn. Phải  tạo một khoảnh vườn nhỏ trong nhà để Y. có thể tự tay chăm sóc. Phải bắt lại đài truyền hình để Y. có thể giải trí…

Những cái “phải” ấy cần phải thực hiện sớm chừng nào hay chừng nấy. BỞi vậy, 4 cái máy in laser , cái nào cái nấy nặng  khinh khủng, lại được tháo bung, từ võ đến ruột, để có thể khuân xuống hầm nhà, để nhét vào chỗ nào có thể nhét được. Và những bàn, những kệ, máy cắt, máy binding, cả kho giấy…
Tất cả phải được di chuyển xuống basement… Và tôi như con kiến già, hai chân bước chậm, hai tay gồng lấy cùng sức nặng, vừa khuân, vừa nghĩ rằng, đây là dịp mình tập thể thao tốt nhất.  Máu sẽ được lưu thông, những cơ bắp sẽ làm việc… Nhưng mà cẩn thận nhé, đứng thẳng, coi chừng xương sống nhé…

Cuối cùng, hầu như phần lớn máy móc, bàn ghế đã được dời xuống hầm. KHoảng trống của căn chái, mà trước đây chúng tôi đã làm thêm với mục đích để họp mặt thân hữu, đã thấy mát mắt. CHỉ còn một máy cắt và một máy HP laserjet 8000, khá nặng, cùng cái bindfast để dán keo, là chưa đụng đến. TRước sau gì chúng cũng phải dời đi. Nhưng giờ thì khoan đã, ngồi lại bàn máy, thì thầm cùng trái tim, cùng cỏi đêm về sáng. Về những ý nghĩ bất chợt.

Còn một giờ nữa sẽ vào bếp, hâm lại cháo. Kỳ này cháo cá, do anh chị C. mang đến. Y. ăn được, nên rất mừng.  Và 6 AM, sẽ lái xe đến bệnh viện. 7 :30 AM sẽ trở lại nhà để chuẩn bị cho một ngày  “rước nàng về dinh” không biết khi nào…

Discover more from BLOG THT & THƯ QUÁN BẢN THẢO

Subscribe now to keep reading and get access to the full archive.

Continue reading