Trời mưa nhớ Huế

Tùy bút viết trong thời chiến của Trần Hoài Thư
(tạp chí Văn Học số 182  năm 1974)

 

Chúng tôi cùng ngồi trong một góc quán ven sông. Mưa rơi êm ái trên mái tôn, như một cung đàn buồn. Mưa nhòa nhạt một khúc sông chiều, làm buổi chiều về mau và một mặt trời hồng cũng biệt tăm trong màn mây xám. Mưa, mưa. Tôi vừa hút thuốc vừa ngây ngất trong cơn mưa ngà ngọc. Tiếng mưa dịu dàng, như dỗ dành tôi trong một cơn mơ. Và tôi bấy giờ chẳng khác một đứa bé, buổi sáng vẫn còn trùm chăn đang vòi vĩnh mẹ. Cơn mưa đưa tôi về một chân trời. Tôi đăm đăm nhìn cuối dòng sông. Những khóm lục bình đang thong dong trôi về phương nớ. Tôi cũng vô tình liệng xuống dòng nước kia một cánh lá, cánh lá từ một bụi hoa trong chậu. Tôi nhìn theo nó. Đôi mắt tôi mờ đi.

Đọc tiếp

Discover more from BLOG THT & THƯ QUÁN BẢN THẢO

Subscribe now to keep reading and get access to the full archive.

Continue reading