Chỉ còn vài ngày nữa là Tết. Đối với kẻ xa hương, lúc này là những nỗi nhớ nhung da diết… Càng da diết khi sáng nay, ngoài kia, tuyết trắng phủ ngập…. Tôi ở bên ni trời viễn biệt… Continue Reading →
Ví dụ một tay programmer tài ba được giao viết một program bao gồm những phần hành trong việc bắn một hỏa tiễn đầu đạn hạch nhân, chẳng hạn khi nào bấm nút, khi nào phi đạn sẽ được phóng lên về… Continue Reading →
Má Bé ửng hồng khi tôi hay tin buồn đó Quân y viện này nhiều thương binh màu xám xanh ít bóng mát và một mình Bé ở đây Như thiên thần lạc mất đâu rồi đôi cánh Cuối cùng,… Continue Reading →
Thế là hai cái máy in hiệu HP laserjet 5SI của tôi đã ngoan cố không chịu tuân phục những gì tôi muốn áp đặt lên chúng. Tội nghiệp chúng đã quá già nua, như tôi vậy, tại sao lại… Continue Reading →
Hai cánh tay gầy sao giữ được hoa niên Hạt lệ đã khô sao hiểu là vị mặn Thời tuổi trẻ của tôi chỉ là bom đạn Ngày thanh niên tôi nửa biển nửa rừng
Xuôi dòng của Lữ Kiều Lữ Kiều là bút danh. Tên thật:Thân Trọng Minh, nguyên là một thành viên trong nhóm chủ trương của tạp chí Ý Thức (trước 1975). Trước 1975, ông viết văn, viết kịch, và làm thơ…. Continue Reading →
Thế hệ chúng tôi mang đầy vết sẹo Vết sẹo ngoài thân và vết sẹo trong hồn Không phạm tội mà ra tòa chung thẩm Treo án tử hình ở tuổi thanh xuân
Lời tác giả: Những kẻ tham dự cuộc đảo chánh ấy đến từ VN, Ấn Độ, Trung Quốc, Pakistan, Ba Lan, Tiệp Khắc… Họ thuộc một đội quân trí thức, dù nhỏ nhoi, nhưng vô cùng mạnh mẽ . Họ… Continue Reading →
…Quân số lúc đó là hơn hai nghìn sáu trăm người. Thế mà giờ đây, ngồi điểm lại, không biết có còn được ba trăm người nữa không? Dẫu biết rằng: Sau gần bốn chục năm, có rất nhiều người… Continue Reading →
© 2019 Blog Trần Hoài Thư — Powered by Powered by WordPress.com.
Theme by Anders Noren — Up ↑