Vài bài thơ của thời lính thú tìm lại được

Dã Nhân

Uống-rượu-với-duyên ở Thạnh-phú-đông

Buổi sáng buồn tình ta uống rượu
Hình như có nắng ở trên cao
Bạn bè ngồi ghế chưa đông đủ
Không lẽ mời em thế chỗ sao ?

Làm cạn cốc này đi thằng bạn
Để lâu rượu nhạt uống không ngon
Ba năm trôi nổi miền quan ải
Không lẽ mày chưa đủ trí khôn ?

Ta biết mày buồn em lấy chồng
Thì coi như gió thổi trên sông
Tình đâu có đẹp bằng hiên quán
Rượu xé lòng vui Thạnh Phú đông.

Ta có thằng em đi đánh giặc
Bốn năm trấn thủ ở đồn xa
Lâu lâu về phép nâng tay rượu
Ngồi nói nhâm nhi với mẹ già

Những lúc ngồi buồn trên chiến đỉnh
Nắng lên ta thấy nhớ trong lòng
Người yêu tóc xõa tình lưu xứ
Biền biệt chiều xưa mưa trắng sông.

Ngồi hát hò đi bằng hữu cũ
Thời gian bỗng thấy lướt qua mau
Ngày xưa đi học ta nào biết
Chữ nghĩa đâu dùng để đánh nhau

Chinh chiến tạm quên đi thằng bạn
Mềm môi đù má cuộc đời chơi …

Hà Thúc Sinh

hành quân qua bến phà mỹ thuận, gặp bạn đánh chén, say mèm

Hãy cụng ly chết bỏ
Tôm cua cá lươn sò
Lương ta còn nguyên vẹn
Còn cả cái Seiko

Cửu Long giang ra biển
Sẽ chẳng trở về đây
Chiến tranh hề gặp gỡ
Có chắc lần thứ hai

Mai mỗi thằng mỗi ngã
Thằng Cà Mâu Năm Căn
Thằng Bình Dương Bình Giả
Thằng địa ngục thiên đàng

Nhưng ta không sợ chết
(hơi ngán què đôi chân)
Còn mày sao lại khóc
Cứ cười lên đi con

Ta anh hùng tứ xứ
Há thua những bông hồng
Nơi rừng U Minh hạ
Còn dám nở dưới bom

Cứ cười như họng súng
Bắn cuộc đời vỡ toang
Ha ha ha ha ha
Như họng súng
Ha ha ha
Đời vỡ toang …

thăm bạn

Bốn trăm dặm đường thăm bạn
Qua rồi mấy núi mấy sông
Tây thành hoang vu như mộng
Tà huy dơi lượn vô cùng

Ven sông một đồn binh đóng
Cố tri trong lốt tân binh
Cách nhau một hàng giậu sắt
Nhìn nhau ứa lệ thâm tình

Mời nhau chưa tàn điếu thuốc
Việc binh trở gót bạn vào
Đêm nay trong thành phố lạ
Hồn ta biết gửi nơi đâu.

Lê Công Sinh

 Người về

Như thế là bây đi thật rồi
không còn ai ở lại chiều nay
mai mốt đây tao một mình lên núi
tao một mình lên núi nhớ tụi bây

tụi bây làm thầy tao làm lính
tao phải làm hoài mới có ăn
tao long đong một đời tội vạ
một đời tao sống thật khốn cùng

bây nhớ cho – bây hãy nhớ cho
thân tao lặn lội như thân cò
hết trận đắc-tô rồi đắc-sút
một mai nằm xuống có ai lo

tụi bây sống một đời sướng nhé
tao làm tên giữ núi lưu đày
ở trên cao nhìn tụi bây dưới thấp
lòng bổng dưng cũng chợt thấy u hoài

mấy tháng rồi tao chưa thấy saigon
mấy tháng rồi tao không được hôn em
tao thèm làm tình như tao thèm sống
tao thèm hôn em hôn liên miên

ba bốn năm làm lính thú cũng buồn
ba bốn năm làm một kẻ xót quê hương
những nỗi buồn tao làm sao kể hết
bởi mỗi thằng sống một đời riêng.

Leave a Reply

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.

Discover more from BLOG THT & THƯ QUÁN BẢN THẢO

Subscribe now to keep reading and get access to the full archive.

Continue reading