Những ngài thi sĩ ngồi trong tháp
Vẽ chuyện anh hùng với bút lông
Muốn thử xin mời ra trận chiến
Để xem cái chết tựa lông hồng
Chúng tôi lính tráng không bồ chữ
Chẳng biết lông hồng nhặt ở mô
Chỉ biết một chiến trường chó đẻ
Lưng nặng muời ngày đạn gạo lương khô
Chỉ biết xung quanh là quỉ dữ
Họng súng gầm gừ, mả tấu nhào vô…
Chỉ tức bốn ngàn năm văn hiến
Chiến tranh thì nhận giải hàng đầu
Người chết thì hàng hàng lớp lớp
Lại đi vay điển tích nho Tàu!